Tôi vốn là một người cả nghĩ, thường lo lắng cân nhắc xem việc này mình đã làm tốt chưa, còn sai sót gì không, trong mắt người khác mình sẽ như thế nào. Ngay cả khi đã cố gắng hết sức và hoàn thành tốt công việc khoảng 90%, tôi vẫn ray rứt mãi về 10% còn lại. Nếu có ai đó góp ý tôi về vấn đề trong 10% đó, tôi sẽ cảm thấy mất tự tin, thậm chí muốn bỏ cuộc. Điều đáng buồn là tôi đã không nhìn vào 90% rực rỡ đã đạt được kia mà tự nhấn chìm mình bằng suy nghĩ tôi-vẫn-chưa-hoàn-hảo. Thay vì đặt lòng tin và niềm hạnh phúc ở bản thân, tôi đã trao quyền phán xét vào tay người khác. Đã từng có lúc tôi khóc ròng, mất ngủ vì một câu nói đanh đá của một ai đó và phải mất lâu lắm mới nguôi ngoai. Sống như vậy thì khổ thật!
Đó là một tôi của trước kia: cầu toàn và nhạy cảm. Sau khi tìm hiểu về tư duy phát triển (growth mindset), tôi đã hoàn toàn thay đổi hệ tư tưởng của mình ở góc độ mới mẻ hơn. Khi làm bất cứ công việc gì, nếu bạn hay đặt câu hỏi: “Mình làm việc này thì người ta có nói gì không?”, “Sẽ ra sao nếu mình lựa chọn phát triển sự nghiệp theo hướng này?”, “Liệu mình không thành công thì đồng nghiệp, người thân có chê cười mình không?”, “Nếu mình làm điều này thì mình có bị người ta ghét không?”,… Đó là vô vàn những câu hỏi mà bản thân mình không thể kiểm soát được. Thay vào đó, hãy thay đổi hệ thống câu hỏi: “Mình có cảm thấy hạnh phúc khi phát triển theo hướng đi này không?”, “Để đạt được kết quả như mong đợi, mình cần lên kế hoạch cụ thể như thế nào?, “Công việc này có phù hợp với giá trị và năng lực của bản thân mình hay không?”, “Mình làm điều này đã đúng với bản thân và cuộc sống của mình chưa?”,…
Rõ ràng, trong cuộc sống, chúng ta không thể kiểm soát được người ta nghĩ gì về mình. Quyền bình luận, nhận xét nằm trên cửa miệng của người khác. Dù cho chúng ta có làm tốt đến đâu hay hoàn hảo đến mức nào đi chăng nữa thì chắc chắn cũng không thể làm vừa lòng tất cả mọi người. Người yêu mến chúng ta sẽ nhìn thấy những mặt tốt và ủng hộ nhiệt thành, người không ưa sẽ bới móc vào vài chi tiết nhỏ nhặt và sẽ nói cho đến khi nó thật sự là một vấn đề lớn. Thêm vào đó, sự kì vọng, mong đợi mà chúng ta dành cho bản thân và của người khác dành cho chúng ta là hoàn toàn khác nhau. Thế nên, không có ai trên đời hoàn hảo tuyệt đối, chúng ta chỉ có thể hoàn thiện và phát triển bản thân từng ngày mà thôi. Hãy tập trung năng lượng vào những điều chúng ta có thể làm chủ và kiểm soát được.
Nếu cứ mãi lo lắng xem người khác suy nghĩ gì về mình, nếu cứ mãi ám ảnh trong việc dò xét xem thái độ của người xung quanh ra sao thì bạn sẽ chẳng bao giờ tìm thấy được giá trị tuyệt vời của bản thân. Dĩ nhiên, việc lắng nghe ý kiến của người khác về bản thân để có sự điều chỉnh phù hợp là hoàn toàn không sai. Tuy nhiên, điều tôi muốn nhấn mạnh ở đây chính là cách chúng ta đối diện với nỗi sợ vì sự không hoàn hảo, cách chúng ta vượt qua được cái ranh giới do dự, thiếu quyết đoán để có sự bức phá ngoạn mục trong công việc và tìm thấy niềm vui trong cuộc sống.
Vì vậy, bạn không cần phải hoàn hảo hay làm vừa lòng bất cứ ai cả, hãy tự tin để luôn là chính mình.
Be you.
Duyên Thắm
*** Còn bạn, có bao giờ bạn đòi hỏi sự hoàn hảo ở bản thân không?
Đọc đoạn đầu của bài viết tôi như thấy mình của những năm tuổi trẻ! 😪
Mà tôi còn tệ hơn khi còn sợ cả ánh nhìn thất vọng của những người xung quanh, những người đã kì vọng tôi.
Nhưng…. sau khi trải qua những biến cố cuộc đời và khi gần xấp xỉ 50 tôi mới sực tỉnh ra là lâu nay tôi cư sóng kiểu hướng ra bên ngoài mà quên nhìn vào bên trong! Trong khi hạnh phúc thật sự là hạnh phúc khi ta biết nhìn vào bên trong và yêu thương chính mình.
Cảm ơn tác giả đã chia sẻ những cảm nhận rất hay, rất đúng với nhiều người trẻ trong đó có tôi ( lúc trẻ). Cảm ơn tác giả có cái nhìn rất sâu sắc về cuộc sống và luôn hướng tới một cuộc sống tích cực hạnh phúc nhất!
Love!
Thật vui khi nhận được sự đồng cảm của chị. Tuổi trẻ, ai cũng mong muốn mình trở nên hoàn hảo trong mắt những người xung quanh. Trong khi hạnh phúc thật sự lại nằm trong tim ta, trong cách chúng ta cảm nhận, suy ngẫm và hướng về sực mạnh nội tại để tìm thấy sự an yên cho tâm hồn.
Qua chia sẻ của chị, em cảm nhận được tuổi 50 dường như chỉ là con số, thanh xuân hiện đang tồn tại trong chính tâm hồn ta, mỗi ngày.
Mến chúc chị luôn vui và tràn ngập cảm hứng sống tích cực. ❤️
Bài viết rất hay. Em cảm ơn chị đã chia sẻ. Em cũng từng là cô gái đòi hỏi sự hoàn hảo ở bản thân và đôi khi cảm thấy thất vọng khi không đạt được điều mình mong muốn. Đọc xong bài của chị, em học hỏi được nhiều điều bổ ích. Mong chờ những bài viết tiếp theo của chị ạ.
Chị cảm ơn những chia sẻ của em nhé. Chúc em luôn an yên. ^^
Bài viết hay! 🙂
Thắm cảm ơn Quyên nhé. 🥰
zq4guq